Thật ra, vì trong lòng rất tò mò không biết bên trong mấy cái hộp đó có gì, nên tôi cứ lượn lờ sau lưng Yeom Dong Mae rồi liếc trộm qua vai anh ấy. Một bên hộp chứa những vật phẩm trông như trang bị, còn hộp kia thì đựng đầy những lọ thuốc nhỏ xếp thành hàng.
“Đó là gì vậy ạ?”
“Tôi nghe nói cậu Seon Woo lần này phải vào Hầm ngục cấp cao. Vì cấp độ của cậu Seon Woo cũng thuộc dạng thấp nên tôi thấy hơi lo. Vậy nên tôi đã chuẩn bị vài thứ cần thiết mang đến đây.”
Dong Mae, anh chàng này…
Lòng tôi trào dâng một cảm xúc ấm áp vì cảm động. Tôi nhìn Yeom Dong Mae với đôi mắt rưng rưng, nhưng anh ấy đang mải mê chuẩn bị vật phẩm, lại nắm tay tôi kéo ngồi xuống sofa rồi bận rộn xoay xở.
“Trước tiên, cậu thử đôi này xem. Tôi có nghe Lee Je Hee nói về cỡ chân của cậu rồi, nhưng không biết có vừa không nữa.”
Yeom Dong Mae cúi người xuống trước mặt tôi rồi đặt đôi giày vận động màu đen trước chân tôi. Sau đó, anh ấy chỉ vào nó với ánh mắt háo hức như muốn bảo tôi mau thử vào.
Vậy nên tôi từ từ cởi đôi giày đang mang, đẩy sang một bên rồi xỏ chân vào đôi giày mới.
[Giày Vận Động Hộ Vệ cao cấp làm từ Vải Arachne. Người chế tạo: Yeom Dong Mae]
[Hiệu quả khi mang Giày Vận Động Hộ Vệ cao cấp: Sức phòng ngự vật lý +500.]
[Hiệu quả khi mang Giày Vận Động Hộ Vệ cao cấp: Sức phòng ngự phép thuật +500.]
[Hiệu quả khi mang Giày Vận Động Hộ Vệ cao cấp: Kháng hiệu ứng bất lợi +100.]
Vừa xỏ giày vào, hàng loạt bảng thông báo trạng thái hiện lên khiến tôi tròn xoe mắt. Dường như tôi có thể nghe thấy tiếng các chỉ số năng lực tăng vùn vụt.
Chỉ riêng điều đó thôi cũng đủ khiến tôi biết ơn lắm rồi, nhưng vật phẩm anh Dong Mae mang đến không chỉ có vậy.
“Nào, tiếp theo cậu đeo cái này vào.”
“Ơ, vâng.”
Bị anh Dong Mae kéo tay trái, tôi bất giác đưa tay ra cho anh ấy. Chiếc vòng tay dạng nhẫn mỏng màu đen trên tay anh được đeo vào cổ tay tôi.
[Vòng Tay Hộ Vệ Bí Mật trung cấp. Yêu cầu cấp độ: Lv.60 trở lên]
[Hiệu quả khi đeo Vòng Tay Hộ Vệ Bí Mật trung cấp: Sức phòng ngự vật lý +300.]
[Hiệu quả khi đeo Vòng Tay Hộ Vệ Bí Mật trung cấp: Sức phòng ngự phép thuật +200.]
[Hiệu quả khi đeo Vòng Tay Hộ Vệ Bí Mật trung cấp: Kháng hiệu ứng bất lợi +200.]
Bảng trạng thái hiện lên nhanh chóng trước mắt nhưng tôi không có thời gian để ý đến nó. Vòng tay không chỉ có một chiếc. Anh Dong Mae lại lục trong hộp lấy ra một chiếc vòng tay màu xanh lam nhạt rồi đeo chiếc vòng mới đó vào bên dưới chiếc vòng dạng nhẫn mỏng màu đen.
Hai chiếc vòng tay hợp màu nhau đến lạ, như thể vốn dĩ chúng là một cặp vậy. Kiểu dáng cũng không quá phô trương nên khi đeo lên cũng không gây cảm giác vướng víu khó chịu.
[Vòng Tay Hiệp Sĩ Đầu Lâu Lộng Lẫy cao cấp làm từ Mảnh Vỡ Hiệp Sĩ Đầu Lâu Pha Lê. Người chế tạo: Yeom Dong Mae]
[Hiệu quả khi đeo Vòng Tay Hiệp Sĩ Đầu Lâu Lộng Lẫy cao cấp: Thể lực +500.]
[Hiệu quả khi đeo Vòng Tay Hiệp Sĩ Đầu Lâu Lộng Lẫy cao cấp: Mana +500.]
[Hiệu quả khi đeo Vòng Tay Hiệp Sĩ Đầu Lâu Lộng Lẫy cao cấp: Khả năng hồi phục Thể lực tăng nhẹ.]
[Hiệu quả khi đeo Vòng Tay Hiệp Sĩ Đầu Lâu Lộng Lẫy cao cấp: Khả năng hồi phục Mana tăng nhẹ.]
Lần này cũng vậy, vừa đeo vòng tay vào là bảng trạng thái lại hiện lên ngay. Giữa tấm bảng màu xanh lam đang làm rối loạn tầm nhìn đó, dòng chữ duy nhất đập vào mắt tôi là ‘Người chế tạo: Yeom Dong Mae’.
Tất cả những thứ này phải tốn bao nhiêu tiền chứ.
Sau khi đến buổi đấu giá, tôi mới biết một sự thật, đó là chỉ riêng lý do người chế tạo là Yeom Dong Mae thôi cũng đủ khiến giá vật phẩm tăng vọt lên trời. Đó là bởi vì các chỉ số năng lực được gán cho vật phẩm do Yeom Dong Mae chế tạo rất tốt, và hơn nữa, hầu hết những vật phẩm được tạo ra như vậy đều không có giới hạn cấp độ để mặc.
“Anh Dong Mae, cảm ơn anh nhiều! Quả nhiên chỉ có anh Dong Mae là nhất thôi!”
“Ơ, ơ!”
Trước tấm lòng của anh Dong Mae đã chuẩn bị những thứ này mang đến, cảm xúc trong tôi chợt dâng trào mãnh liệt. Quá cảm động trước món quà đầy thành ý, rõ ràng là được mang đến vì lo lắng cho tôi, tôi ôm chầm lấy vai Yeom Dong Mae đang cúi người xuống để đeo vòng tay cho mình.
Thế này thì chẳng khác nào được trang bị toàn vật phẩm đã cường hóa tối đa. Nhờ vậy mà tôi cũng thấy yên tâm hơn một chút, nên ôm lấy Yeom Dong Mae rồi đưa tay xoa cái đầu đáng khen của anh ấy.
Thế nhưng, không chịu nổi dù chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi đó, một bàn tay đen ngòm chen vào giữa chúng tôi rồi đẩy đầu Yeom Dong Mae đang ở trong lòng tôi ra.
“Đến đây thôi.”
“……Gì thế? Thấy cảnh tượng tình bạn cảm động thấm thiết này mà anh cũng muốn chen vào à?”
“Cảm động? Tôi thấy giống cảnh oan khuất tạo ra hàng loạt nạn nhân thì đúng hơn. Người bảo mang đến là tôi, tại sao lời khen lại dành cho anh Dong Mae chứ?”
Dù giọng nói chậm rãi mang theo ý cười, nhưng khóe mắt hắn lại đanh lại. Tôi lặng lẽ nhìn gương mặt Lee Je Hee, nơi mắt và miệng đang biểu lộ những cảm xúc trái ngược, rồi khẽ đằng hắng một tiếng, buông tay ra.
Yeom Dong Mae vội vàng lùi người lại rồi đưa mu bàn tay lên xoa xoa gò má ửng đỏ. Sau đó, anh ấy khẽ gật đầu như thể đồng tình với lời của Lee Je Hee.
“Đúng rồi, cậu Seon Woo. Tất cả những thứ này đều là do Lee Je Hee nhờ tôi chuẩn bị rồi mang đến đó. Vì làm gấp quá nên chỉ số năng lực không được tốt cho lắm, tôi cũng không hài lòng lắm đâu, nhưng dù sao có còn hơn không, nên cậu cứ tạm dùng những thứ này nhé. Mấy món có giới hạn cấp độ là lấy từ kho của bang hội nên cậu không cần phải bận tâm đâu.”
Trong lúc nói chuyện, gò má ửng đỏ của Yeom Dong Mae đã trở lại bình thường. Và rồi, đôi má hóp lại cùng ánh mắt trũng sâu lại một lần nữa đập vào mắt tôi.
“Không lẽ nào anh thức trắng đêm vì chuyện này sao?”
“À, không phải vì vật phẩm đâu ạ, chỉ là Vụ Bùng Nổ lại tái diễn nên tôi nghĩ cần phải dự trữ thêm ít thuốc. Sau này chắc sẽ cần nhiều lắm.”
Yeom Dong Mae nói xong với vẻ mặt ngượng ngùng rồi đẩy một chiếc hộp khác ra. Những lọ thuốc nhỏ đựng bên trong va vào nhau kêu lách cách.
“Vậy đây tất cả đều là thuốc sao? Nhiều quá vậy?”
“Cũng không nhiều lắm đâu ạ. Trước tiên, loại trong suốt này là Thuốc Mana, màu hồng là Thuốc Thể Lực. Còn loại màu tím này giúp tăng tạm thời kháng hiệu ứng bất lợi, loại màu xanh da trời này thì tăng sức phòng ngự trong 5 phút, nên mỗi khi cần cậu cứ dùng thoải mái đừng tiếc nhé.”
“Oa, tất cả những thứ này anh đều cho tôi sao? Cảm ơn anh nhiều lắm. Nhưng mà, vậy cái màu vàng này là gì ạ?”
Trong lúc nghe anh Dong Mae giải thích, tôi giơ lọ thuốc chứa dung dịch màu vàng bắt mắt lên thì mặt anh ấy lại hơi đỏ lên lần nữa.
“Thật ra thì… cái đó tôi thử làm mới dựa trên ý tưởng từ Kỹ năng Sảng Khoái của cậu Seon Woo, nhưng mà đã thất bại trong việc tạo ra cảm giác đó rồi. Thay vào đó, nếu uống lúc mệt mỏi thì nó giúp hồi phục sức lực tức thời. Vậy nên, khi nào cậu chạy lâu thấy mệt, hoặc bị đau cơ thì hãy dùng nhé.”
“…….”
Anh chàng này là sao vậy trời? Đây chính là cái gọi là thiên tài sao?
Kỹ năng Sảng Khoái thật ra ngoài cảm giác khoan khoái ra thì chẳng có hiệu quả gì khác. Nếu cố nói thì chắc là có hiệu quả giúp đầu óc tỉnh táo hơn một chút?
Thế mà loại thuốc được làm dựa trên ý tưởng đó rồi lại bảo là thất bại lại có hiệu quả có vẻ rất tuyệt vời. Hồi phục sức lực tức thời ư? Người như thế này không phải thiên tài thì là gì nữa?
“Anh Dong Mae, anh có muốn làm bạn với tôi không?”
“Hả? À không, dĩ nhiên là tôi muốn….”
“Không phải, chúng ta đã là bạn rồi mà. Đúng không? Chúng ta đã cùng nhau vượt qua cửa ải sinh tử trong Hầm ngục, đến mức đó rồi thì phải xem như là bạn bè vào sinh ra tử có nhau chứ. Anh Dong Mae cũng nghĩ vậy phải không?”
Trước câu hỏi dồn dập của tôi, anh Dong Mae với gương mặt ngây thơ chớp mắt mấy cái rồi bật cười một cách hồn nhiên. Thật sự, ngay cả dáng vẻ khi cười của Yeom Dong Mae nhà chúng ta cũng hiền lành không gì sánh bằng.
Thiên thần thì có gì đặc biệt đâu chứ. Người như thế này mới là thiên thần.
“Đúng vậy ạ. Mà chúng ta cũng đã cùng nhau ngăn chặn Vụ Bùng Nổ rồi còn gì. Vậy thì là bạn bè rồi.”
“Quả nhiên! Đúng là một người bạn tâm đầu ý hợp mà, anh Dong Mae!”
Trong số những kẻ ở bang hội này, anh ấy là người lương thiện hơn bất kỳ ai. Tôi hối hận vì đã từng có lúc vơ đũa cả nắm, coi họ đều là một giuộc, rồi nắm lấy tay anh ấy, Yeom Dong Mae cũng nắm chặt lấy tay tôi rồi dặn dò.
“Vậy nên, mấy loại thuốc tôi đưa cậu đừng tiếc mà cứ dùng nhé. Đi đứng cẩn thận đừng để bị thương.”
“Vâng!”
Thấy tôi gật đầu lia lịa, Yeom Dong Mae vỗ nhẹ lên mu bàn tay tôi rồi rút tay về. Sau đó, anh ấy từ từ thẳng lưng đứng dậy khỏi chỗ rồi tiến lại phía tên Lee Je Hee.
Trước thái độ của Lee Je Heê đang nhìn chằm chằm những hành động của chúng tôi với vẻ mặt vô cảm, Yeom Dong Mae gãi vùng cằm như một người đang khó xử rồi đưa một chiếc hộp màu đen cho hắn.
“Còn cái này, cậu đưa cho cậu Seon Woo đi. Tôi đưa thì có vẻ hơi kỳ.”
Như thể đã biết bên trong chiếc hộp đó có gì, Lee Je Hee nhận lấy mà không hề hỏi han. Cứ thế, Yeom Dong Mae đã hoàn thành công việc của mình, nói rằng bây giờ phải về ngủ rồi vui vẻ vẫy tay chào, sau đó rời khỏi văn phòng.
Tiễn Yeom Dong Mae xong, tôi ngồi xuống sofa, tự hào ngắm nhìn đôi giày vận động mới và chiếc vòng tay đang lấp lánh dưới ánh đèn huỳnh quang. Chỉ nhìn thôi cũng đủ thấy no căng bụng rồi.
“Thích không?”
“Vâng. Thích lắm.”
“…….”
Nghe tôi trả lời ngay không chút đắn đo, vẻ mặt Lee Je Hee đanh lại, cau có. Nhưng tôi chỉ cúi đầu, không thèm đáp lại hắn. Dù vậy, cảm nhận được Lee Je Hee đang đứng lì bên cạnh nhìn mình chằm chằm, cuối cùng tôi vẫn phải ngẩng đầu lên.
“Những thứ này thật sự là do anh Lee Je Hee nhờ chuẩn bị sao?”
“Ừ.”
Tên đó đáp gọn lỏn với vẻ mặt hờn dỗi rồi cụp mắt xuống như muốn tránh ánh mắt của tôi.
Dỗi rồi, dỗi thật rồi.
Nhìn qua cũng biết rõ ràng là đang dỗi. Tôi nheo mắt nhìn tên hẹp hòi chuyên dỗi vặt vì mấy chuyện cỏn con này rồi ngoắc ngón trỏ ra hiệu lại gần. Thấy vậy, hắn cũng nheo mắt lại giống tôi rồi từ từ cúi người xuống.
Tôi giữ lấy gương mặt đang từ từ cúi xuống trước mặt mình rồi nhẹ nhàng chạm môi vào rồi lại tách ra. Vì xấu hổ nên tôi cứ nhắm mắt hôn bừa, thành ra môi chạm phải một chỗ khó phân biệt là má hay khóe mắt nữa.
Trong thoáng chốc, hắn ngẩn người ra, chớp mắt mấy cái với vẻ mặt ngơ ngác.
“…….”
“Là khen thưởng đó. Vì lúc nãy thấy anh có vẻ ấm ức quá.”
Nghe tôi nói vậy trong khi khẽ đẩy mặt hắn ra, tên đó đang mang vẻ mặt ngơ ngác bỗng từ từ nhếch mép cười.
“Khen thưởng mà nhẹ quá nhỉ.”
“Không, nhẹ cái gì mà nhẹ…….”
Lời còn chưa kịp dứt thì một bóng đen lại đổ xuống mặt tôi, rồi môi kề môi. Khác với nụ hôn chạm phớt bừa bãi của tôi, đây là một nụ hôn sâu, trao đổi cả hơi thở cho nhau.
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
minttea.vn
Javascript không được phát hiện. Javascript cần thiết để trang web này hoạt động. Vui lòng bật nó trong cài đặt trình duyệt của bạn và làm mới trang này.