Alphega - Chương 119

 

Lễ nhậm chức của tân Chủ tịch tập đoàn Baek Cheong, một trong những tập đoàn tài phiệt hàng đầu Hàn Quốc, đã được tổ chức với quy mô khá hoành tráng.

Kang Hyun đã hy vọng buổi lễ sẽ diễn ra một cách đơn giản, nhưng anh không thể làm khác trước sự quả quyết của một số cổ đông, bao gồm cả cựu Chủ tịch Baek Jung Man.

Bởi vì vướng phải nhiều tranh cãi nên lễ nhậm chức của tân Chủ tịch Baek Cheong đã được truyền hình trực tiếp trên toàn quốc thông qua nhiều phương tiện truyền thông. Giống như một ngày nọ trong quá khứ, buổi lễ đính hôn trên danh nghĩa nhưng thực chất là một buổi họp báo, thì buổi phát sóng lần này cũng thu hút sự chú ý của vô số người.

Trái ngược với lễ nhậm chức hoành tráng, bài phát biểu của Kang Hyun lại vô cùng ngắn gọn và dứt khoát.

– Bất kể đặc tính là gì, tôi sẽ tạo ra một văn hóa doanh nghiệp nơi thành quả và năng lực của mọi người được đánh giá một cách công bằng. Để làm được điều đó, tôi hứa sẽ xây dựng một hệ thống quản lý công bằng và minh bạch.

Nội dung bài phát biểu ngắn đến mức khiến những người vốn chỉ quen xem các bài diễn văn nhậm chức hoành tráng phải ngơ ngác.

Nhưng ý chí kiên định chứa đựng bên trong lại vô cùng rõ ràng, đủ để truyền tải đến bất kỳ ai.

Những ai biết tập đoàn Baek Cheong luôn né tránh các Omega đặc biệt quan tâm đến sự kiện lễ đính hôn trước đó và cả lễ nhậm chức lần này của tân Chủ tịch.

Tân Chủ tịch đã cố tình đưa cụm từ ‘bất kể đặc tính’ vào bài phát biểu nhậm chức của mình.

Lời nói ấy sở dĩ nghe có vẻ đáng tin hơn là nhờ vào đặc tính khác thường của anh.

Nếu anh nói điều đó khi còn được biết đến là một Alpha thì người ta hẳn sẽ mang định kiến mà cho rằng ‘Vì là con trai Alpha của cựu Chủ tịch theo chủ nghĩa trọng Alpha nên chắc chắn cũng giống hệt nhau thôi’.

Giả sử anh là một Omega đi nữa thì có lẽ một vài người cũng sẽ chia rẽ bằng cách nói rằng ‘Vì bản thân cũng là Omega nên mới nói thế’.

Tuy nhiên, Kang Hyun lại là một Alphega, người mang trong mình đặc tính của cả Alpha và Omega.

Anh đã sống như một Alpha trội, rồi lại thấu hiểu sâu sắc cho Omega thông qua những người anh em thân thiết của mình, và chính bản thân anh cũng đã mang thai như họ.

Vẫn có một số kẻ coi Kang Hyun là kẻ đột biến kỳ lạ, nhưng phần lớn đều gật đầu tán thành với bài phát biểu nhậm chức của anh. Vì bản thân anh sở hữu cả hai loại đặc tính nên việc anh nói về bình đẳng đặc tính hay phương châm đánh giá dựa trên thành tích bất kể đặc tính là gì cũng khá hợp lý.

Tuy nhiên, việc vị tân Chủ tịch vừa mới nhậm chức có thể làm được đến đâu thì vẫn còn phải chờ xem.

 ***

Sân bay Incheon đông nghịt người qua lại.

Trong một căn phòng riêng tại phòng chờ VVIP, một nơi yên tĩnh và ấm áp đến lạ thường so với khung cảnh bên ngoài, vang lên tiếng cười vui vẻ của Baek Jung Man.

“Giờ trông bụng con mới nhú lên một chút đây này. Cứ ngỡ sắp 20 tuần rồi mà chẳng thấy tăm hơi gì, làm bố cứ lo mãi.”

Baek Jung Man đã kê hai chiếc ghế sô pha đơn mềm mại lại gần nhau rồi đặt tay lên bụng của Kang Hyun. Nhìn bề ngoài, bụng anh vẫn phẳng lì, nhưng khi tự tay sờ vào thì đã có chút khác biệt so với trước đây. Thay vì cơ bụng rắn chắc, giờ đây có thể cảm nhận được một khối hơi nhô lên.

“Bác sĩ nói sao rồi? Em bé không có vấn đề gì chứ?”

Kang Hyun khẽ mỉm cười với Baek Jung Man, người đang lo lắng xoa bụng mình.

“Con nghe nói vì cơ thể con vốn đã quen với việc là một Alpha, hơn nữa đây lại là lần đầu mang thai nên bụng mới nổi lên chậm thôi ạ. Em bé rất khỏe mạnh.”

“Vậy thì may quá. Con có thấy em bé động đậy gì chưa?”

“Con cảm nhận được rõ lắm ạ. Đôi khi còn có cảm giác như em bé đang đạp nữa.”

Ánh mắt của Baek Jung Man, vốn đang cong lên dịu dàng, giờ đây bỗng trở nên khá sắc bén. Ông ta nhớ đến Hae Il, kẻ đã định cùng vào đây nhưng bị ông ta lườm cho một cái rồi đuổi ra ngoài.

“Tính cách của đứa bé không giống tên đó đấy chứ? Hồi Ye Rin mang thai con, con ngoan đến mức khiến người ta phải lo lắng cơ mà.”

“Con lại mong là như vậy.”

“Đừng có nói mấy lời đó. Con định khiến bao nhiêu người phải tăng xông đây?”

Baek Jung Man từng nhiều lần phát bực vì Hae Il và đã quá ngán ngẩm với những lời lẽ táo tợn của hắn, và chỉ có thể nghiêm mặt lại một cách chân thành. Một đứa cháu hỗn xược như Kwon Hae Il ư, tuyệt đối không đời nào.

Nhưng mặt khác, ông ta lại nghĩ, thì đã sao chứ? Cháu mình là do đứa con quý giá của mình sinh ra, sao mà không đáng yêu cho được?

Baek Jung Man chợt thấy tình huống này thật kỳ diệu và cũng thật xúc động, bèn bật ra tiếng cười xen lẫn chút ngỡ ngàng.

“Không ngờ lại có ngày ta phải chờ đợi cháu mình theo cách này đấy. Ha ha…”

“Bố không thích ạ?”

Nghe thấy giọng nói ấy, Baek Jung Man ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt đã sầm lại của Kang Hyun.

“Vì con không phải là một Alpha hoàn hảo… nên bố thấy con kỳ lạ lắm sao?”

Nghe Kang Hyun nói vậy, Baek Jung Man mím môi lại trong giây lát.

Đó là vào khoảng thời gian không lâu sau khi Kang Hyun nhậm chức tân Chủ tịch.

Hae Il đã đột ngột tìm đến Cheongunjae với lý do có được chai rượu ngon và bất chợt nói một câu thế này.

‘Điều đặc biệt ở anh Kang Hyun không phải vì anh ấy là Alpha trội đâu.’

‘Chẳng phải vì bố yêu thương anh ấy nên anh ấy mới trở nên đặc biệt hay sao?’

Đối với một lời nói phát ra từ Hae Il thì đó quả là một câu rất hay và đúng đắn. Có lẽ vì vậy mà hôm đó, ly rượu hắn đưa cho lại dễ uống đến thế.

Baek Jung Man nhớ lại lúc đó rồi mỉm cười dịu dàng.

“Làm gì có chuyện đó.”

Baek Jung Man nhẹ nhàng nắm lấy tay Kang Hyun. Bàn tay với xương cốt thẳng và rắn chắc như tay ông thời trẻ, giờ đang ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng bàn tay đầy nếp nhăn của ông.

“Là Alphega thì đã sao? Mang thai thì thế nào? Con là con trai của bố, sự thật đó sẽ không bao giờ thay đổi.”

Tình yêu thương sâu sắc trào dâng trong ánh mắt của Baek Jung Man khi ông nhìn Kang Hyun.

“Đối với bố, con lúc nào cũng là một đứa con trai hoàn hảo.”

Ánh mắt Kang Hyun rung động đầy xúc cảm.

Dù đã nghe những lời này không biết bao nhiêu lần, nhưng không hiểu sao hôm nay anh lại có cảm giác hoàn toàn khác hẳn.

Tình yêu thương mà Baek Jung Man dành cho anh không tài nào đong đếm được. Đó là một thứ tình cảm sâu đậm đến mức dường như chỉ cần anh muốn, thì ông sẽ mang tất cả mọi thứ trên đời này đến cho anh. Dù cho sự thái quá đó đã biến thành áp bức và kiểm soát lặp đi lặp lại với lý do ‘vì muốn tốt cho con trai’.

“Con… con hy vọng tấm lòng đó của bố cũng có thể chạm đến các anh của con.”

Anh biết điều đó sẽ không dễ dàng.

Nhưng bây giờ khi bố đã chịu buông bỏ nhiều thứ như vậy, chẳng lẽ không được phép hy vọng một chút hay sao?

“……”

Baek Jung Man không trả lời mà chỉ im lặng một lúc. Giống như con người không thể dễ dàng thay đổi, có vẻ như việc từ bỏ chứng ghét bỏ Omega đã tích tụ trong một thời gian dài sẽ cần một khoảng thời gian đáng kể.

Đúng lúc đó.

“Sắp đến giờ bay của bố rồi phải không ạ?”

Nghe thấy giọng nói đột ngột vang lên, Baek Jung Man liền chau mày, vẻ mặt trở nên gằn gọc.

“Ta nhớ đã bảo cậu không được vào đây cơ mà?”

Hae Il đột nhiên xuất hiện, khẽ kéo cặp kính râm đang đeo xuống rồi làm vẻ mặt oan ức. Đôi mắt hắn mở to ra như thể cố tình cho người khác xem, trông vô cùng đáng ghét.

“Con đến để làm chuông báo thức cho bố đấy chứ. Cứ thế này mà bỏ lỡ chuyến bay thì mẹ vợ sẽ nổi giận đấy ạ. Con nghe nói người điềm đạm như mẹ mà cũng chửi bố bằng mấy từ tục tĩu luôn đúng không ạ?”

“Ai nói thế!”

“Mẹ con bảo đã nghe thấy ạ. Mấy hôm trước lúc bố uống say rồi gọi điện khóc lóc, mẹ vợ đã…”

“Hừm, nói nhiều quá rồi đấy!”

Baek Jung Man liếc nhìn Kang Hyun rồi vội vàng cắt lời Hae Il, sau đó lẩm bẩm bằng một giọng nhỏ.

“Đúng là một tên ta không ưa nổi mà. Sao Kang Hyun nhà ta lại bị một tên như thế này xỏ mũi dắt đi cơ chứ…”

Dù lẩm bẩm nhỏ để Kang Hyun không nghe thấy, nhưng ông ta lại cố tình tặc lưỡi ‘chậc chậc’ thật to như thể muốn cho hắn nghe. Khi ông ta làm vậy rồi nhìn sang Hae Il, hắn chỉ nheo mắt cười toe toét với vẻ mặt ngây thơ như không biết gì. Lại một lần nữa, câu nói ‘một tên không ưa nổi’ bất giác bật ra khỏi miệng ông ta.

Baek Jung Man đứng dậy khỏi chỗ ngồi rồi lúc này mới xem giờ. Quả đúng như lời Hae Il nói, đã đến lúc phải di chuyển để lên máy bay.

Trước khi rời khỏi phòng chờ, Baek Jung Man đã lườm Hae Il một cái sắc như dao rồi cảnh cáo.

“Cậu phải bảo vệ cho con trai và cháu của ta cho tốt đấy. Nếu có bất kỳ vấn đề gì dù là nhỏ nhất, ta sẽ không để yên cho cậu đâu.”

“Bố đừng lo. Tụi con sẽ sống với nhau thật hạnh phúc ngọt ngào đến mức khiến bố phải ghen tị đấy ạ.”

“…Để rồi xem.”

Giọng của Baek Jung Man vẫn có vẻ không hài lòng, nhưng đã dịu đi hơn trước rất nhiều. Kang Hyun lại một lần nữa thầm thán phục sự thân thiện và tính cách cởi mở của Hae Il.

Ra khỏi phòng chờ và nhập hội cùng các vệ sĩ, Baek Jung Man đưa tay ngăn Kang Hyun và Hae Il đang đi theo sau lại.

“Tiễn đến đây là được rồi, mau vào trong nghỉ ngơi đi. Kẻo lại hại đến thân thể.”

Dù trông không có vẻ gì, nhưng Kang Hyun thực sự là một người mang thai đã hơn 20 tuần. Để anh đứng lâu vẫn khiến ông không khỏi lo lắng.

Kang Hyun đáp lời rằng anh biết rồi, nhưng vẫn bước đến gần Baek Jung Man và ôm lấy ông.

Baek Jung Man từ trước đến nay vẫn luôn có vóc dáng to lớn, nhưng tuổi tác thì không thể coi thường được. Kang Hyun thầm nghĩ lại một sự thật rằng thân hình của bố không to lớn như mình vẫn tưởng, rồi nói.

“Bố đi đường cẩn thận ạ.”

Baek Jung Man bất chợt cảm động vì Kang Hyun lại chủ động ôm mình như thế này. Cảm thấy sống mũi mình cay cay một cách vô cớ, ông mỉm cười vui vẻ.

“Ừ. Bố sẽ đi rồi về với một tâm trạng nhẹ nhõm.”

Có lẽ vì đã giao phó mọi thứ cho Kang Hyun mà không cần phải lên kế hoạch từ A đến Z, nên đúng như lời nói, tâm trạng ông rất thoải mái. Vì Kang Hyun đã cho thấy khả năng quản lý không một chút trở ngại ngay cả sau khi lên giữ chức Chủ tịch, nên dù không cần lo lắng thì anh vẫn sẽ làm tốt thôi.

Baek Jung Man đang dịu dàng xoa lưng Kang Hyun, rồi lại một lần nữa cau mày về phía Hae Il.

Cái tên đó, lại đang chớp chớp mắt ra vẻ ngây thơ vô tội kìa.

“Nếu tên điên đó mà đối xử không tốt với con thì cứ gọi cho bố bất cứ lúc nào.”

“Vâng, con biết rồi ạ.”

Kang Hyun vừa cười vừa đáp lại lời nói đầy lo lắng của Baek Jung Man, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ.

Xem ra Hae Il bị tất cả mọi người coi như một tên điên rồi.

 ***

Trên đường ra khỏi sân bay sau khi tiễn Baek Jung Man, Hae Il bèn hỏi.

“Hay là chúng ta cũng đi du lịch một chuyến sớm thôi nhỉ?”

Kang Hyun mỉm cười dịu dàng, cảm nhận được cánh tay đang trìu mến khoác lên vai mình.

“Cũng được đấy. Sau khi sinh Gi Jeok ra chắc sẽ bận tối mắt tối mũi, nên đi một chuyến trước đó cũng tốt.”

Nghe câu trả lời của Kang Hyun, Hae Il liền mở to mắt. Đó là một vẻ mặt thực sự ngạc nhiên, khác hẳn với ‘ánh mắt gian xảo như của kẻ lừa đảo giả vờ không biết gì’ mà hắn đã thể hiện trước mặt Baek Jung Man.

“Lạ thật đấy? Tôi cứ tưởng anh sẽ nói không đi được vì bận việc chứ.”

“Nếu cậu đã nghĩ vậy thì sao còn hỏi tôi?”

“Vì vai trò của tôi là biến điều không thể thành có thể mà.”

“Nếu tôi nói không được thì cậu định làm thế nào?”

“Làm gì là làm gì? Đương nhiên là phải đè anh ra rồi hỏi lại chứ.”

Nghe những lời đầy tự tin đó, Kang Hyun lại khẽ bật cười.

“Vậy thì, tạm thời cứ coi như là tôi không đồng ý đi.”

Ánh mắt dịu dàng của anh nhìn Hae Il, ẩn chứa một tia đầy ẩn ý.

“Thế bị đè ở đâu thì tốt nhất đây?”

Ực, dường như có thể nghe thấy tiếng ai đó nuốt nước bọt.

Một tia nóng bỏng dồn lại trong ánh mắt của Hae Il.

“Đương nhiên là giường của tôi là tuyệt nhất rồi, không phải sao?”

Kang Hyun, đang đối diện với ánh mắt và lời thì thầm đầy gợi tình của Hae Il, nhẹ nhàng gạt tay hắn ra.

“Cậu phải nói cho đúng chứ.”

Kang Hyun bỏ lại Hae Il đang chậm rãi bước đi, anh sải bước vượt lên trước rồi đính chính lại lời nói của hắn.

“Không phải giường của cậu Hae Il, mà là giường ‘của chúng ta’ cơ mà.”

Kang Hyun ngoái đầu lại nhìn Hae Il qua vai rồi lại trao cho hắn một ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó tiếp tục bước về phía trước. Hae Il trong giây lát đã ngẩn ngơ đứng sững lại, bèn thu bàn tay đang lơ lửng một cách khó xử giữa không trung về rồi nuốt ngược lời chửi thề nóng hổi vào trong.

“A, chết tiệt… Càng ngày càng ra dáng hồ ly tinh rồi đấy……”

Hae Il dùng tay không lau đi khuôn mặt đang nóng bừng lên rồi vội vã đuổi theo sau Kang Hyun.

“Đi cùng với nào, anh Kang Hyun!”

Hai người nhanh chóng sánh bước.

Bình luận cho "Chương 119"
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

minttea.vn

Đăng nhập
Đăng ký