Sweet Shot (Novel) - Ngoại truyện 2 – 16

“…Anh nói dối.”

Thấy dáng vẻ tự nhiên đó của anh trông quá điêu luyện, Ha Min khẽ lẩm bẩm, Tae Rim liền đáp lại với vẻ mặt oan ức.

“Thật mà. Em thử sờ xem?”

Thấy anh có ý định nắm lấy tay mình, Ha Min cười tươi rói rồi lắc đầu. Tae Rim nhìn xoáy vào gương mặt Ha Min đang mỉm cười trong trẻo, rồi cũng vui vẻ bật cười. Ha Min vẫn giữ nụ cười trên môi, như bị hút hồn nhìn xuống bàn tay đeo nhẫn của Tae Rim, còn Tae Rim thì say sưa ngắm nhìn dáng vẻ đó của Ha Min không dứt. Như một kẻ si tình từ cái nhìn đầu tiên.

“Đưa tay đây xem nào.”

Tae Rim lại đưa bàn tay đang đeo nhẫn ra một lần nữa. Ha Min với vẻ mặt ngượng ngùng, đưa bàn tay đang mân mê của mình ra.

“…Tay em ra mồ hôi rồi.”

Dù cậu ngượng nghịu lẩm bẩm như vậy, Tae Rim vẫn thản nhiên nắm lấy tay Ha Min. Rồi khi phát hiện vết thương trong lòng bàn tay cậu, chân mày Tae Rim thoáng chau lại, nhưng anh nhanh chóng cố nén lại cảm xúc, khẽ nghiêng chiếc cổ đang hơi cứng của mình rồi không chút do dự đeo chiếc nhẫn còn lại vào ngón áp út của Ha Min. Ngay sau đó, anh đưa tay cậu lên miệng mình, hôn lên đó mấy tiếng “chụt, chụt”. Không chỉ lòng bàn tay ẩm ướt và vết thương, anh còn hôn lên khắp bàn tay cậu rồi khẽ thì thầm.

“Cảm ơn em, Ha Min à.”

“……”

“Rất đẹp, và anh thật sự rất thích.”

Nhìn thẳng vào Ha Min với đôi má ửng hồng, Tae Rim đưa một tay còn lại ra.

“Nhưng mà, Ha Min à.”

Một giọng nói có phần trầm xuống ngay lập tức vang lên. Dù miệng anh cố gắng mỉm cười, nhưng đuôi mắt lại thoáng nhăn lại đầy lo lắng. Bàn tay anh đưa về phía này chạm vào vết thương trên gò má cậu.

“…Anh không muốn Ha Min bị thương thêm nữa đâu.”

Anh vừa cười vừa nói, nhưng ánh mắt lại trông có vẻ gì đó thật xót xa. Khoảnh khắc đó, Ha Min nhớ lại những lần anh chạm vào vết sẹo của cậu mỗi khi cậu ngủ. Khi làm tình thì anh chẳng ngại ngần mà cắn mút, nhưng lúc cậu ngủ thì anh lại chạm vào vết sẹo của cậu một cách cẩn trọng, nâng niu như thể sợ nó sẽ vỡ tan.

“Em có thể cho anh leo cây, có thể bắt anh đợi cả đời cũng được.”

“……”

“Đừng cố gắng đến mức làm mình bị thương như vậy.”

Nhìn thấy dáng vẻ còn buồn bã hơn cả mình của đối phương, tim Ha Min nhói lên. Cho đến tận giây phút này, từ lúc Ha Min bước vào nhà hàng, dường như đó vẫn là điều khiến anh bận lòng, Tae Rim không thể rời mắt khỏi vết thương của cậu.

“…Em chỉ bị ngã thôi mà, cái này.”

“Chắc là vội vàng chạy đến nên bị ngã chứ gì.”

Nghe anh nói trúng phóc, Ha Min hơi ngạc nhiên nhìn anh. Đúng là đoán như thần.

“…Vâng. Nhưng không đau chút nào đâu, cái này.”

“Từ giờ anh không muốn trên người em có thêm dù chỉ một vết sẹo nào nữa.”

“……”

“Vì đối với anh, không có gì quý giá hơn em đâu, lúc này.”

Trước từng lời nói chân thành, không chút đùa cợt của anh, Ha Min không thể thốt nên lời. Hơi thở cậu nghẹn lại nơi cổ họng, vùng thượng vị nhói đau. Trong lòng cậu cuộn lên một cảm giác xáo động, đầu ngón tay tê rần. Đã có lúc, ngay cả bản thân cậu cũng không thể trân trọng chính mình. Đến mức muốn từ bỏ bản thân, và cũng đã từng định từ bỏ. Thế nhưng, anh lại trân trọng cậu hơn cả chính bản thân cậu khi đó.

Ha Min cảm thấy cổ họng mình dần nóng lên và sống mũi cay cay, nhưng cậu vẫn cố gắng kìm nén. Hôm nay là một ngày tốt lành. Cậu không muốn tỏ ra ủy mị sướt mướt.

“Vừa thấy em bị thương là tim anh như tan nát rồi.”

Đúng lúc ấy, giọng nói đầy vẻ tinh quái của anh vang lên. Đó là sự tinh tế của anh để thay đổi bầu không khí. Ha Min đang chực khóc, nghe những lời nói có phần ngớ ngẩn của anh bất giác bật cười khe khẽ. Cố nuốt xuống nỗi niềm đang dâng lên cổ họng, cậu cũng khẽ đáp lại một cách tinh nghịch.

“…Anh nói dối.”

“Không phải đâu. Em xem nhé?”

Tae Rim ranh mãnh đáp lại rồi làm bộ định cởi chiếc áo sơ mi đang mặc. Ha Min giật nảy mình kinh hãi, vội chạy sang bên cạnh ngăn tay anh lại. Dù nghĩ bụng chắc anh không đến nỗi cởi đồ ngay ở ngoài đường nhưng đến nước này thì Ha Min đã quá hiểu anh rồi. Anh là kiểu người đã nói là sẽ làm.

“…Đừng mà. Anh làm gì vậy.”

“Vì Ha Min không tin anh.”

“…Em tin, em tin mà.”

“Anh yêu em.”

Thấy Ha Min trả lời một cách miễn cưỡng với vẻ mặt khó xử, anh đột ngột thổ lộ tình yêu. Đó là lời tỏ tình cậu nghe mỗi ngày, anh vẫn luôn thì thầm với cậu như một thói quen, một tật xấu. Dù đã nghe rất nhiều lần, nhưng lần nào Ha Min cũng khựng lại, đờ người ra với vẻ mặt ngơ ngác. Tae Rim nhìn Ha Min lại đang ngẩn người ra, rồi khẽ cười dịu dàng. Sau đó anh cầm lấy cánh tay vẫn còn hằn rõ vết sẹo của cậu, hôn lên đó rồi lặp lại những lời y hệt.

“Anh yêu em.”

“……”

“Anh yêu em, yêu em nhiều lắm.”

Anh áp môi lên vết sẹo gồ ghề, thì thầm, rồi lại thì thầm. Phía sau dáng vẻ anh cười đẹp đến nao lòng là những bông tuyết đang bay lất phất. Như một khung cảnh trong truyện cổ tích, bên ngoài cửa sổ, những hạt tuyết trắng xóa đang từ từ rơi xuống từ bầu trời.

Trên con phố tuyết rơi, những cây thông Noel lấp lánh và đèn neon rực rỡ tỏa sáng huy hoàng như mọi cuối năm. Tiếng nhạc Giáng Sinh ngọt ngào nhẹ nhàng lan tỏa khắp không gian quán. Ha Min vẫn luôn nghĩ kế hoạch của mình đã thất bại, giờ đây nhận ra mình đã hoàn toàn nhầm lẫn. Giây phút này đây, mọi thứ đều thật hoàn hảo. Vốn dĩ chỉ cần một người duy nhất đang ở trước mắt cậu thôi cũng đủ để mọi thứ trở nên hoàn hảo rồi.

Ha Min cười tươi rạng rỡ hơn bao giờ hết, đôi mắt cong lên đến mức không còn thấy cả con ngươi. Niềm xao xuyến ngọt ngào, niềm hạnh phúc ngập tràn trái tim cùng với tuyết như đang tuôn rơi.

**

Chụt. Chụt. Chụt. Tiếng hôn lặp đi lặp lại không ngừng vang lên ở hành lang trước cửa nhà. Những nụ hôn không mãnh liệt mà nhẹ nhàng kéo dài. Đôi môi mềm mại của anh chạm lên môi Ha Min một lần, lên má một lần, lên cằm một lần rồi lại trở lên môi cậu một lần nữa. Đó là nụ hôn khiến toàn thân cậu ngứa ran. Cơ thể ngứa ngáy đến mức thà rằng cứ mãnh liệt còn hơn.

“Anh… vào trong rồi…”

Bụng dưới Ha Min bắt đầu nhói lên, cậu khẽ quay đầu đi, lí nhí nói.

“Không thích.”

Anh cười, dứt khoát đáp lại rồi lại nhẹ nhàng chạm môi. Chụt. Cùng với âm thanh ẩm ướt, đôi môi họ tách ra, Ha Min bất giác cứ cảm thấy tiếc nuối rồi lại thấy ngượng.

“Ha…”

Hơi thở gấp gáp khẽ thoát ra từ đôi môi anh. “Ha Min à…” Giữa những nụ hôn triền miên, anh gọi tên cậu lặp đi lặp lại bằng giọng nói say đắm, rồi từ từ di chuyển môi xuống, mân mê bờ gáy cậu.

“Ưm…”

“Ha Min à…. Em có biết không?”

Anh vẫn không rời môi khỏi gáy cậu, khẽ cười rồi hỏi một cách đầy ẩn ý. Gương mặt ửng đỏ của Ha Min, vốn đã bắt đầu nóng lên, phản chiếu dưới ánh đèn hiên nhà.

“Rằng em có một mùi hương rất khêu gợi ấy…”

“Đó là gì chứ… Ư…”

“Dù em dùng cùng loại dầu gội, cùng loại sữa tắm với anh… nhưng vẫn khác.”

Anh thì thầm bằng giọng khàn đặc, rồi dụi mũi vào gáy cậu, hít một hơi thật sâu. Rồi anh không ngừng áp môi, cọ xát. Bờ vai rộng lớn của anh bắt đầu run lên vì kích động. Đôi mắt vốn thong dong, tinh quái và dịu dàng giờ đây dần bị bao phủ bởi ngọn lửa dục vọng.

“Ha…. Ha Min à, hôm nay anh e là mình không nhịn được nữa rồi…”

Anh bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của Ha Min, khẽ nói. Ánh mắt của anh trở nên nóng rực.

“Phụt…”

Bất chợt, một tiếng cười khẽ thoát ra từ miệng Ha Min. Tae Rim nhíu mày khó hiểu.

“Sao em lại cười?”

“Không có….”

Ha Min vội gạt đi nụ cười, ngượng ngùng nói tiếp.

“Em thấy hình như… anh chưa bao giờ nhịn cả….”

Anh ngày thường dịu dàng và tử tế vô hạn, nhưng cứ đến lúc làm tình là lại trở nên cuồng bạo. Dù cậu có thấy khó khăn đến mấy anh vẫn cứ ép đến cùng, đến mức nếu chưa đủ thì sẽ không buông tha, trong chuyện tình dục anh chưa từng nương tay với cậu dù chỉ một lần.

“Ha.”

Lần này người bật cười là Tae Rim. Anh nhếch mép cười đầy quyến rũ, ánh mắt khêu gợi nhìn xuống rồi dùng ngón tay vuốt dọc giữa ngực Ha Min.

“Làm sao đây.”

“Dạ…?”

“Xem ra Ha Min vẫn chưa hiểu anh rồi.”

Ngón tay anh lướt dọc khe ngực nông của cậu rồi khẽ cào nhẹ lên đầu nhũ hoa lộ ra.

“Em không nghĩ là từ trước đến giờ anh đã luôn nhường nhịn em sao?”

Tae Rim cười đầy ẩn ý nói, mặt Ha Min tái mét đi như thể thất kinh. Thấy sắc mặt cậu thay đổi rõ rệt, Tae Rim lại bật cười. Lúc này Ha Min mới nhận ra anh đang trêu mình, cậu bĩu môi hờn dỗi.

“Đừng có đùa nữa mà….”

“Xin lỗi. Tại em đáng yêu quá.”

Anh thản nhiên nói những lời ngượng ngùng ấy rồi dùng bàn tay đeo nhẫn nắm lấy tay Ha Min. Khi hai bàn tay cùng đeo một kiểu nhẫn chạm vào nhau, Ha Min cảm thấy một cảm giác thật lạ lùng. Cảm giác như bị ràng buộc nhiều hơn, và cũng như thể đã hòa làm một nhiều hơn. Trái tim Ha Min không ngừng xao động.

“Thích quá.”

Ha Min giật mình mở to mắt, cứ ngỡ mình vừa lỡ lời nói ra suy nghĩ trong lòng. Nhưng người lên tiếng trước lại là Tae Rim.

“Ha Min cứ như là của anh thật rồi vậy.”

Nhìn chiếc nhẫn, cảm nhận được anh cũng có suy nghĩ giống mình, Ha Min mấp máy môi rồi khẽ cười.

“Của anh.”

Tae Rim lại hôn lên khắp nơi. Đôi môi ẩm ướt của anh áp lên da thịt Ha Min rồi từ từ tách ra. Cảm giác mềm mại ấy vẫn còn vương lại, Tae Rim lại tiếp tục hôn chùn chụt. Nụ hôn ngày càng sâu hơn, tiếng rên rỉ khe khẽ bắt đầu thoát ra từ đôi môi Ha Min.

“Ha ưm….”

“Của anh.”

Tae Rim lặp đi lặp lại lời thì thầm, lần này thì anh áp môi mình vào môi cậu thật sâu. Chiếc lưỡi cậu đã hé ra mời gọi giữa đôi môi hé mở. Tae Rim như một kẻ mất hết kiên nhẫn, mút lấy rồi quấn quýt chiếc lưỡi cậu, áp sát cơ thể vào người cậu. Cảm nhận được bầu không khí ngày càng nóng lên, Ha Min cũng chủ động hơn, vòng tay ôm lấy anh.

“Ha… Đúng rồi. Ha Min à, ôm anh chặt hơn nữa đi.”

Anh khẽ nỉ non, kéo tay cậu để cậu ôm mình chặt hơn. Cùng lúc đó, chiếc lưỡi đang quấn quýt của họ càng tiến vào sâu hơn. Trao nhau nụ hôn đầy dâm đãng với hai đầu lưỡi cọ xát, Tae Rim bắt đầu dồn ép Ha Min. Nhận thấy cơ thể Ha Min tự động co rúm lại trước nụ hôn ngày càng mãnh liệt, anh ép sát cậu hơn vào tường, giữ chặt lấy mặt cậu để cậu không thể lùi lại.

“Anh, anh… Em khó thở…”

Dù ngày nào họ cũng hôn nhau, nhưng mỗi khi anh không chút nương tình mà dồn ép như thế này, cậu lại thấy khó thở. Ha Min gắng gượng nói như van xin, nhưng anh chỉ đáp lại “Ừm. Ừm.” một cách thờ ơ rồi đẩy lưỡi mình vào sâu đến tận cổ họng cậu. Đến mức cậu nghẹt thở, nước bọt không ngừng chảy ra.

“Hức, ưm, hừ….”

“Ha, hừ… ưmm….”

Bình luận cho "Ngoại truyện 2 – 16"
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

minttea.vn

Đăng nhập
Đăng ký